Công ước Quốc tế về Quyền trẻ em

Công ước Quốc tế về Quyền trẻ em của Liên Hiệp Quốc năm 1989 có hiệu lực từ ngày 02/9/1990, Việt Nam phê chuẩn ngày 20/02/1990 có quy định:

 

Điều 12: “1. Các Quốc gia thành viên phải bảo đảm cho trẻ em có đủ khả năng hình thành quan điểm riêng của mình, được quyền tự do phát biểu những quan điểm đó về mọi vấn đề tác động đến trẻ em, và những quan điểm của trẻ em phải được coi  trọng một cách thích đáng, tương ứng với độ tuổi và mức độ trưởng thành của trẻ em.

 

  1. Vì mục đích đó, trẻ em phải được đặc biệt trao cơ hội nói lên ý kiến của mình trong bất kỳ quá trình tố tụng tư pháp hoặc hành chính nào có liên quan đến trẻ, trực tiếp hoặc thông qua một người đại diện hay một cơ quan thích hợp, theo cách thức phù hợp với những quy tắc thủ tục trong pháp luật quốc gia”

Điều 21 “Sự chăm sóc như thế có thể bao gồm nhiều hình thức, chẳng hạn như gửi nuôi, hình thức Kafala theo luật Hồi giáo, việc nhận làm con nuôi, hoặc nếu cần thiết, gửi vào những cơ sở chăm sóc trẻ em thích hợp. Khi cân nhắc các giải pháp, phải  quan tâm thích đáng đến mong muốn nuôi dạy trẻ em lâu dài cũng như đến nền tảng dân tộc, tôn giáo,  văn hóa và ngôn ngữ của đứa trẻ”.

Để lại một bình luận

0968.605.706